---------
Bạn đã bao giờ đi ngang qua gốc rơm sau mưa chưa ? Mùi ngai ngái nhẹ nhàng lan tỏa. Cho đến ngày nào đó rất lâu về sau, có dịp rảo bước trên đường làng vào tảng sáng hay vừa qua một cơn mưa, thoang thoảng mùi dĩ vãng xa xưa...Chắc chắn có một cây rơm nào quanh quẩn đây thôi.
Bờ dừa, bụi lác (?), cây rơm quá quen thuộc ở Đồng bằng sông Cửu Long |
(Chơi trốn -kiếm quanh mấy gốc rơm này quá tuyệt vời bạn nhỉ!)
Mê mải với cuộc chơi trốn-kiếm, làm nhà chòi trong gốc rơm,... thì không có cảm giác gì, đang quá vui mà. Đến khi tàn cuộc thì ôi thôi, khắp mình mẩy đều thấy ngứa ngáy, khó chịu. Bạn đoán được cây rơm nào là nơi anh em nhà Cà phê Sữa chạy nhảy trong ngày nghỉ vừa qua không ?
Mái tôn, vách lá, nền đất có liên quan gì đến cây rơm nho nhỏ phía trước nhà không ? |
Hai cây rơm phía trước nhà ngói ba gian, nền gạch tàu, sân phơi lúa : điển hình cho nông thôn mới |
Vào những ngày giáp Tết âm lịch, thông thường các gia đình ở nông thôn đều có bánh phồng nếp, tự làm hoặc mua để chuẩn bị đón Xuân. Nướng loại bánh phồng này không có gì bằng lửa rơm. Và còn phải biết cách nhóm lửa bùng lên, tay trở hai mặt bánh qua lại, lên xuống cho đều. Ăn thơm ngon, giòn tan trong miệng là khi bánh nở hết cỡ.
Ngược lại, nếu lửa rơm chưa tới, bánh bị teo sượng, không phồng ra, sẽ thấy dai thiệt là dai, nhai mỏi cả răng. Bạn có dịp ăn bánh phồng nếp nướng với lửa rơm như ở nông thôn mấy nhánh sông Tiền ?
Ngược lại, nếu lửa rơm chưa tới, bánh bị teo sượng, không phồng ra, sẽ thấy dai thiệt là dai, nhai mỏi cả răng. Bạn có dịp ăn bánh phồng nếp nướng với lửa rơm như ở nông thôn mấy nhánh sông Tiền ?
Nông thôn hiện đại : nhà xây mới, rơm nhiều, lúa đầy bồ... |
Bạn có để ý ngôi mộ xi măng tròn phía hậu cảnh không? Là điểm nhấn của vùng này đấy. Nơi sản xuất một loại rượu nổi tiếng : Phú Lễ, Ba Tri, Bến Tre. |
Nãy giờ bạn có thấy ngứa ngáy chưa ? Hay mải mê tưởng tượng miếng bánh phồng quê cũ ? Mai đây không biết có còn nước ngọt từ sông Cửu Long cho những cây rơm như thế này tồn tại ? Hay chỉ còn trông cậy vào nước trời sau mưa, để mỗi năm chỉ còn một vụ lúa mùa ? Mấy cây rơm quê nhà ngai ngái mùi thơm sẽ teo tóp đi, thấp dần xuống... Nào bánh phồng nếp nướng lửa rơm, nào sân chơi cho bọn trẻ !
Bạn có thể giải đáp thắc mắc này cho thế hệ con cháu nhà Cà phê-Sữa-Cà phê được không ?
@ Thêm món : không bít có lạc quẻ không, chớ thấy ảnh dưới đây cũng hợp ý trong...còm của một bạn
@ Thêm món : không bít có lạc quẻ không, chớ thấy ảnh dưới đây cũng hợp ý trong...còm của một bạn
Mây- trôi- lang- thang- cho- hạ- buồn...coi -khói- đốt- đồng (Lời : Bắc Sơn) |
---------------- @ Vài món dọn thêm : rơm vùng sông nước Cửu Long -- - - @ Rơm dọc QL 1A, Ninh Thuận, Bình Thuận - - - - - ------- *Ghi chú : Tất cả các ảnh trong bài đều chụp khi xe đang chạy, hichic, nên có khi xem không rõ lém ! ------- - |
VÀNG MƯỜI.
Trả lờiXóaU10,
Những quả núi bằng vàng,ẩn giấu một kho tàng khổng lồ: trái ổi chín,củ khoai lùi, hòn bi ve, cặp tóc nơ vàng...
Một rừng nấm rơm và nấm gió...
Một thế giới thần tiên đã bước ra từ thảm rơm vang, xôm xốp, nhồn nhột...Thơm ngái!
U20,
Những sợi vàng óng ả, gợi nên một sắc thu, bên ngoài trang sách mở!
Núi không còn đủ to, càng không đủ cao nhưng lai quá thừa, thừa sức tạo nên một mất mát to lớn, lần đầu tiên đời buộc phải chạm.
Thảm vàng có vị măn: một của trong veo và một màu đỏ thẫm!
U30,
Tâp làm MẸ trẻ con, cây rơm vàng theo vào những giấc ngủ đã thôi không còn vô tư nữa...
Xa một mùi hương,
Xa một ngày xưa...
U40,
Hối hả,
Xoay mù bên những bão dông đời tặng...
Rơm vàng mờ trong mưa!!!
U50,
Có vẻ như tất cả đã đi vào quỹ đạo,quân bình???
Rồi lạc bước ...
Chợt nhận ra:
Vẫn mãi màu rơm xưa,đẹp-tựa-vàng-mười!
Hichic. Thế bi giờ, bạn nhìn cây rơm:
Trả lờiXóa-Một thế giới thần tiên ?
-Thảm vàng có vị măn ?
-...thôi không còn vô tư...?
-...mờ trong mưa ?
-lại như vàng mười ?
-(Chưa có nhóm U60) ?
Cám ơn vì đã nhìn những cây rơm của quê nhà bạn tui theo mốc thời gian. Rất khác lạ.
Toi nghi rang dong Mekong van chay theo 1 quy luat ma tao hoa da ban tang cho chung ta. No van tu noi xa xoi ,van miet mai lan loi vuot chang duong may nghin cay so mang phu sa ve boi dap cho vung dat 9Rong ma ( chi la nhieu hay it ma thui).dung lo het banh trang, banh phong de an. Dung lo nhieu qua, ban se mau gia do,.... hehe
Trả lờiXóaanh em thang CapheSua nay suong thiet, van con tim thay nhieu tro choi tu cay rom. Con toi k may man nhu anh em nha no rui. lan sau cung dua cung may nho ban than o dong rom ngoai ruong la giua nam cuoi cap 3 do, hic
Trả lờiXóaK biet sao tui lai co nhieu cam xuc voi bai viet nay cua ban nhi? Co le nhieu hinh anh trong bai nay gan gui voi toi chang?
Trả lờiXóaMui rom sau mua cua ban thi toi k ro nhu the nao nhung toi tin chac rang khi ban "nghe" duoc rui rom duoc dot len nhat la vao buoi chieu thi se kho ma quen duoc. khoi bay ngun ngut ben con duong nhua, lan toa ra 1 vung rong lon nhung toi van muon mo khau trang ra(thoi cua Taliban ma lij, hihi) de hit 1 hoi that sau. Va duong nhu nhung nguoi di duong cung k ai to ra kho chiu voi mui thom dac biet nay ca!...
U60
Trả lờiXóaMóm mém lo sợi vàng không đủ sức"nở hết cỡ"chiếc bánh phồng xứ sở thì...(làm sao nhai?)
Không có cây rơm trong sân thì làm sao cất giữ tụi nhỏ trong tầm mắt(chạy theo thì...thua chắc!)!
Vụ mùa ơi, đừng vắng!
Để mãi chẳng xa, mãi níu giữ hồn quê trong mùi hương dân dã: hương rơm!
Để làm chốn quay về(sau những bôn ba)trong tiếng võng "Ầu ơi,..."
@mcf: Có kẻ đã và đang ngăn dòng chảy của Mêkông lại để làm thủy điện và thủy lợi, bất chấp sự an nguy của những quốc gia cùng sử dụng chung dòng sông Mẹ này. Bạn hỡi, không lo sao được ! Còn yêu quê- hương- qua- từng...cây rơm (!) thì phải bức xúc chứ ! Dù bít rằng những hạt cát nhỏ nhoi như TA chẳng là gì, chằng làm được gì ráo, chỉ nhả cục tức ra bằng mấy lời chân quê mà thui. Hichic.
Trả lờiXóaBạn nên vui lây với anh em nhà Cà phê Sữa đi nhé. Một cách tìm quên những âu lo hiện tại trong trí tưởng. Hơi tiêu cực nhưng toa thuốc này tạm xài được đấy ?
Tui cũng mún hôm nào đi kiếm chỗ NGHE mùi khói rơm tỏa từ cánh đồng đâu đó...
@Due:
Cám ơn vì khi tiếng ầu ơ của bạn...cất lên là cha con nhà Cà phê Sữa Cà phê mún ...phê rùi ! Từ U10 đến U..70 lun...
Cảm ơn CÂY RƠM giúp gợi nhớ trong tôi những xúc cảm ngỡ chừng đã ngủ yên bỗng bừng lên,da diết...
Trả lờiXóaCũng như đa phần những đứa trẻ thế hệ 6X,một bước ngoặt trong đời,đã gắn kết tuổi thơ của tôi với làng quê, đồng ruộng và CÂY RƠM nữa.
Năm ấy,tôi, đứa bé thị thành vừa lên tám,lần đầu tiên lạ lẫm nhìn nhưng bó lúa lần lượt được quây tròn để những chú trâu đánh từng vòng quay đêu thay chiếc máy tuốt lúa,loại rơm. Rồi con trâu buồn"ị",cái đuôi cong lên, ngộ nghĩnh "Trâu ỉa, trâu ỉa!" người ta lâp tức ép chặt đuôi nó như cái cần gạt và mau chóng đưa chiếc ki vào đón phân trâu không cho rơi xuống lúa-rơm kia!
Rơm sau đó mói được chuyển về thành cây rơm của bạn.
Cây rơm thơm ngái nhờ phần rơm được nắng,khô rang, vàng óng.
Chẳng may mắc mưa, ướt sũng thì mùi rơm khi ấy là nỗi kinh hoàng cho người nhặt rơm: cứ như mùi quần áo ướt ủ lâu hòa chung mùi nấm mốc, thật sự rất-đặc-trưng!
Cây-rơm-của-tôi-ngày-ấy còn một mùi không thể thiếu, mùi của những chú bò!
Và còn nhiều lắm những nụ cười lẫn nước mắt vòng quanh tôi với cây rơm, với cuộc đời!
Và nếu bạn biết CÂY RƠM CỦA BẠN đã khơi lại tròn đầy chín phần hồn vía nơi CÂY RƠM TÔI...
Và nếu bạn biết có một mùi phảng phất về trong quay quắt nhớ!!!
CÂY RƠM CỦA BÀ VÀ TÔI.
Trả lờiXóaTôi nhớ...
Bà ngoáy trầu rồi móm mém nhai,ngoài sân là cây rơm lừng lững.Thỉnh thoảng,bà cháu tôi cung phát hiện một ổ gà đầy ắp trứng bên trong.
Chú chó mực cũng tìm về"chân núi",mơ màng.
Bà kể và day cách búi rơm thành con cúi,nom rất độc đáo bởi sự kết hợp giữa màu vàng óng;gợi màu tóc bạch kim của phương Tây;nhưng nền nã trong cái dịu dàng,e ấp của văn hoá phương Đông.
Con cúi rơm được dùng để giữ lửa,để xua muỗi;người ta còn vòng con cúi quanh chân bồ lúa nữa...Bà bảo tôi vậy.
Nhìn những con bò tóp tép nhai mãi trong chuồng,tôi thắc mắc "Con chưa cho rơm vào chuồng mà nó nhai gì thế?" Bà cười"Khi ăn,bò nuốt vội.Lúc về chuồng,thảnh thơi, bò nhai lại"
...Cho đến bây giờ,trong thường khi vội vã,tôi lại nhớ Bà,nhớ con bò với nắm rơm khô...Tôi thấy mình cũng giống-con-bò-của-Bà,vội vã nhai,vội vã sống...Nhưng...Chờ đến bao giờ đủ thảnh thơi đây,cho tôi nhai lại???
Tôi nhớ!
KHÔNG PHẢI MƠ.
Trả lờiXóaSững sờ trước tấm ảnh khói đốt đồng
Tôi tìm thấy tuổi thơ tôi từ bên triền cỏ,với bờ đê gập ghềnh ghi dấu ngày chuyển giao "thời con nít"
Có thảm lúa vàng nhuộm chín ước mơ tôi,
Kìa mặt sông loang lóang ...lần đầu tôi ngã nước,
Và mảng lúa xanh đương thì,mơn mởn cún con!
Vạt khói lặng lờ,nối trời vào với đất,để tôi kịp tìm về với những người thân vốn đã vội xa?
Trong màu xám chiều tà,trong khói lam yên ả,bỗng nguyên vẹn hình hài một MIỀN-TÂY-TÔI!
Xin -cám-ơn-người!!!
Nào phải khói đốt đồng,
Trả lờiXóaTinh tươm và trong lành đến thế,
Chỉ có thể là mây.
Mây tràn xuống ...ngày ấy,
Thật mà!
Tàng trúc mướt xanh khẽ rì rào nhắc lời ru của Mẹ,ngả lưng trên thảm vàng ngắm trời xanh mây trắng nhẹ nhàng trôi...
Trả lờiXóaCuộc-đời-vẫn-đẹp sao,thật vậy.
Thèm một chút thảnh thơi,
Trả lờiXóaYên bình,
Thèm quên nhiều chút!!!
Quê của "Lãng tử Thanh" cũng có rất nhiều rơm , nhiều ụ rơm thật to , em cũng có rất nhiều kỉ niệm vui ở đó !
Trả lờiXóa@ Em Nhật Linh nè. Có khi nào dòng sông Cửu Long sẽ không còn nước không ạ ? Lên thành phố học nhưng em vẫn tự hào mình là người con của miền Tây , của những nhánh Cửu Long . Khi nào nước mình có đầy đủ sức mạnh sẽ bắt buộc người ta phải phá bỏ những đập nước đó !
Trả lờiXóaĐồng bằng sông Cửu Long mà không có nước ư, một chuyện có vẻ hoang đường. Nhưng sẽ trở thành sự thật nếu dòng sông Mê Kông không còn chảy vào Việt Nam nữa. Sao các vị quan chức không chịu nghĩ sâu xa, cứ thấy có lợi là làm, bất chấp hậu quả. Tiền bạc và quyền lực đã làm mờ mắt nhiều người, một thực tế đáng buồn. Muốn phá những đập nước đó thì có 2 cách: 1 là nhờ quốc tế can thiệp, 2 là nước đó tự nhận thấy lỗi lầm và tự phá thôi.
Trả lờiXóaĐệ nhất mỹ nhân vẫn là cây rơm quê tui thôi,không gì sánh nổi,tuyệt!
Trả lờiXóaTôi yêu bài này vì bắt gặp nơi đây cất giữ kỷ niệm một thời chúng tôi đã từng bên nhau,vui buồn đan xen,thân thiết,chan hoà những yêu thương,ấm áp... Không thể nào quên! Không thể phôi pha! Dẫu cho thời gian và...Giữa những mất còn...thì ký ức ấy,hiện tại này đã trở thành một phần đời,mãi mãi!!
Trả lờiXóaLâu quá không về được nhà,vào thăm Cây Rơm mong được giải toả nhìu thứ...Và quả là có khuây khoả!
Trả lờiXóaPhát hiện ra một bụi tầm vông rất nõn sau cây rơm đã luống tuổi,rồi vẩn vơ...
Trả lờiXóaNhững khi thấy buồn là tui chỉ muốn chui vao gốc rơm,có lẽ đấy là nơi duy nhất tui có thể gần với...CAYROM,dù chỉ là ...cảm giác.
Trả lờiXóaNhư hôm nay...
Mười tuổi, tui từng bị con bò cụng khi theo anh họ dắt bò đi ăn,là anh cố tình như vậy.Tui đau chảy nước mắt mà anh khì khì cười.Tui giận anh lắm vì cả tuần sau đó vẫn đau,nhưng tui hổng thèm mét vì tui biết anh tui khờ,đến giờ vẫn hệch hệch vậy đó,thiệt là!
Trả lờiXóaChắc anh không nhớ đâu,còn con bò chắc cũng đầu thai 9 kiếp rồi,không thể tìm tui mà cụng nữa,hihi!
Biết còn đủ hồn nhiên để lăn toài trên thảm vàng như ngày xưa tui có?
Trả lờiXóaBiết có đủ sức kéo tui quay về,một ngày biết buồn?
Bão cuốn bão để thêm vào mắt bão?
Trả lờiXóaGiống như lần trở lại nhà sau ba tháng xa...
Trả lờiXóa