Buổi sáng hay bất cứ buổi nào khác, tin nhắn đến rủ rê, cà phê nhé...Có thể các tình huống thông thường này sẽ xảy ra với bạn tôi:
@ Đến quán rất quen thuộc, nơi thường ngồi bù khú hàng giờ với bạn bè vào ngày nghỉ, giờ nghỉ. Không hẳn rủ đến quán cà phê là chỉ uống cà phê(dù đã bít tỏng- tòng- tong là cà phê đa số đã bị thêm hằng hà sa số phụ gia rùi, hichic), mà còn là hầm- bà- lằng các thức uống thông dụng khác. Thế nhưng vẫn mời, vẫn rủ là đi -uống- cà- phê!
@ Không đến quán nào cả. Vì là lời mời ảo của một ai đó thân thiết từ nơi xa lắc lơ. Mời cũng có nghĩa là nhắc nhở, ngưng công việc lại, nghỉ ngơi tí đi nào, còn cả cuộc đời dài dài trước mặt...
Những khi đi xa khỏi nơi quen thuộc, vẫn có lời nhắn tin, mà không thể thực hiện được với bạn bè, bèn lẩm nhẩm trong đầu sáng- nay- cà- phê- một- mình...
@ Cà phê một mình trên tàu lửa
Nếu đi tàu lửa cùng với nhà Cà phê -Sữa -Cà phê thì bọn nhóc lại thích nằm nghỉ xem sách báo, cuộn- mình- trong- chăn ấm ngủ, hay đứng ngắm cảnh xem tàu- chạy- tới- hay- cây- cối- chạy- lui hơn là phải rong ruổi cùng bố. Vì phải vượt qua đoạn đường như thế này-có thể 5 đến 7, 8 toa tùy theo vị trí của toa-nhà, mới tới toa căntin có cà phê hay các thức uống khác bạn nhé (dành cho các bạn chưa hoặc sắp đi tàu lửa Việt Nam):
Hành lang liên thông giữa các toa trên tàu lửa. Khoảng trống bên trái là cửa buồng của toa nằm. Bên phải là cửa sổ nhìn ra ngoài, có kính chắn |
Nếu bạn đang ở toa nằm thì phải qua hành lang hẹp như vừa thấy ở ảnh trên hay ảnh dưới, nhưng dù sao cũng rất riêng, tương đối vắng. Chỉ thỉnh thoảng có người ngắm cảnh, gọi điện thoại,..còn đa số khách đã ở trong buồng của mình.
Tàu lửa đang chạy tới hay là cây bên ngoài di chuyển lui? Hehe |
@ Thích ...phê mấy núi cũng trèo
Tuy nhiên khi đến các toa ngồi cứng hay ngồi mềm, ta phải đi xuyên qua lối đi nhỏ với lớp lớp hành khách nằm, ngồi trong đó. Chuyện này là bình thường. Bạn sẽ gặp nhiều tình huống mà chỉ khi đi tàu lửa mới có (dĩ nhiên rùi !).
Tuy nhiên khi đến các toa ngồi cứng hay ngồi mềm, ta phải đi xuyên qua lối đi nhỏ với lớp lớp hành khách nằm, ngồi trong đó. Chuyện này là bình thường. Bạn sẽ gặp nhiều tình huống mà chỉ khi đi tàu lửa mới có (dĩ nhiên rùi !).
Một toa ngồi cứng (chỉ là ghế gỗ, không nệm). Ta phải đi qua lối đi giữa hai dãy ghế để đến căn tin, thường ở cuối đoàn tàu |
Toa ngồi cứng giá vé sẽ rẻ hơn so với toa ngồi mềm. Nếu có điều kiện đi, ta sẽ mua vé tàu lửa theo thứ tự ưu tiên như sau: nằm mềm, nằm cứng, ngồi mềm, ngồi cứng. Giá vé dĩ nhiên là có chênh lệch, và tiền cao thì sẽ tỉ lệ thuận với mức độ thoải mái hơn khi đi tàu. Chỉ e là ta chậm chân hơn thì khó có vé nằm, dù nằm mềm-4 giường- hay cứng -6 giường- vẫn cảm thấy có được một khoảng không gian riêng chỉ với 4 hoặc 6 người, cửa có thể cài chốt lại tùy thích.
Rất may mắn cho nhà Cà phê-Sữa-Cà phê là bọn nhóc có bà cô lúc nào cũng chu đáo, mua trước vé nằm, kể cả khứ hồi cho cả nhà. Lại thêm ông chú thường đón ở nhà ga, cũng không kể nắng mưa, đêm ngày...
Rất may mắn cho nhà Cà phê-Sữa-Cà phê là bọn nhóc có bà cô lúc nào cũng chu đáo, mua trước vé nằm, kể cả khứ hồi cho cả nhà. Lại thêm ông chú thường đón ở nhà ga, cũng không kể nắng mưa, đêm ngày...
Một toa ngồi mềm (có lót nệm êm êm, tránh được tình trạng ngồi -lâu- "tăng- kể" khi đi hàng trăm hay hàng ngàn cây số). |
@ Nào cùng thưởng thức cà phê xuyên Việt
Nãy giờ đi quá lâu mà chưa tới toa căntin để thưởng thức cà phê đường xa xuyên Việt. (Bạn có nhớ cuốn " Một ngày của IVAN DENISOVICH" do Lão tiền bối ALEKSANDR SOLZENISYN viết không ? 24 giờ nằm trong 1 cuốn sách: thủ pháp cao siêu). Thì ta cũng loanh- quanh- cho- đời- mỏi- mệt tí mừ !
Có một qui định là khách chỉ được ngồi không quá 30 phút cho một cử cà phê hay giải khát gì gì đó-có thể là bia,...ở đây. Nhưng không sao, đó là khi khách chờ đợi nhiều, đông, chớ ít khách, bàn trống còn thì ngồi tán chuyện có sao đâu nào ! Ngoài thức uống vẫn có thức ăn phục vụ cho khách trên tàu nữa đó.
Ta, Tây đều được thưởng thức... cà phê xuyên Việt ở toa căntin |
Là cà phê (sữa) tan liền thêm vài viên đá - Giá : 10.000 VNĐ (tháng 02-2010) |
Toa căntin đón Tết âm lịch [ treo chữ dành cho đám cưới-Song Hỉ (!) ] |
Nào, xong cử cà phê xuyên Việt rùi phải không bạn ? Không hẳn mục đích cuối cùng chỉ là uống li cà phê, mà là trải nghiệm trên đường đi đến nơi chốn đó. Qua hàng hàng lớp lớp toa tàu, hành khách nằm, ngồi la liệt...mới thấy thương dân Việt Nam trong giao thông. Bạn hãy xem, không mua được vé, cần lắm một chỗ ngồi dọc theo hành lang, nơi ông đi qua, bà đi lại :
Ở nhà có mẹ có cha- Nơi đây chỉ có...gối là thân thương.. |
Cà phê ở Phnôm Pênh. Giá 01 USD (tháng 7-2010) |
Phía ngoài quán cà phê này là một phố, không nhộn nhip lắm, của Phnôm Pênh, CPC. |
CAFE MỘT MINH!
Trả lờiXóaHạnh phúc nhất là khi ngồi cùng tri kỷ bên ly cafe hợp khẩu giữa không gian trong lành: với tôi đó còn là mơ ước!
Thường khi tôi chỉ một mình...nhưng đó cũng là hạnh phúc...nhì.Vì tôi khi ấy rất đỗi tự do và yên bình,tôi sẽ nghĩ về,sẽ nhớ đến với lần lượt từng ngụm,tôi uống thay!
Rồi khi uống liên tục những ly cafe trên tàu lửa;ở Phnom Pênh...đó là hạnh phúc...ba vậy!
HẠNH PHÚC TÔI:Cafe-Tôi-Những người bạn!
Ngo^`i cafe mo^.t mi`nh la` mo^.t thu' vui ma` k pha?i ai cung bie^'t duoc.ngo^.i mo^.t mi`nh nham nhi tung ngum cafe co vi dang,chut ngot va ca huong thom nhe nua...nhung thu do tao cho ta mot cam giac nhe nhang.doi voi mot so quy ong khi ngoi cafe thuong kem theo mot dieu thuoc thi tuyet cu meo (tuyet thi co tuyet day nhung thuoc la k tot dau).neu ai chua tung thuong thuc cafe mot minh thi hay thu di nhe!!!!!!thu vi lam day
Trả lờiXóaLO CAFE.
Trả lờiXóaXuyên VIỆT? Tôi chưa có hân hạnh đó dù rất ước ao.Chuyến đi xa nhất của tôi là rời nơi sinh sống-làm việc để về với Mẹ.
Lần này tôi đi một tuần.
Bạn quan tâm,vì biết tôi khá nghiện,có thể uống thay cơm:Về đó, cậu sẽ uống cafe tự pha?
Tôi cười:Chưa biết, nếu làm siêng...
Rối bạn lọ mọ mang cafe về sau chuyến đi du lịch ở NhaTrang.Cẩn thận cho vào lọ,đậy kín để giữ mùi,bạn bảo tôi uống đi,đừng nhịn!Bạn còn bảo đã uống thử rồi,cũng khá!
Đón lấy lọ cafe thể trọng không thể hơn một ki-lo-gam mà tôi thấy nặng tưởng chừng không đỡ nổi...
Lọ cafe của bạn chỉ xuyên suốt chặng đương tương đương sáu trăm ki-lo-met nhưng mơ hồ đã xuyên qua những điều không thể nào đo-đếm;cân-đong.
Không thể!
Nên tôi muốn sẻ chia,hãy cùng tôi bạn nhé!
HARRY cũng có những phiêu lưu kỳ thú trên chuyến xe lửa trở lại trường với Thầy Cô-Bè bạn.
Trả lờiXóaNên tui cũng có khát khao ngao du theo tiếng xình xịch ấy!
Harry có phép thuật,còn tui thì không.
Nhưng tui biết uống cafe còn Harry thì ngược lại.
Tui sẽ dạy Harry thưởng thức"Cafe xuyên Việt" rồi học lại phép màu.
Có phép màu tui sẽ giúp người người không nằm ngồi la liệt,bạn chịu vậy không?
Bên ly cafe thật đậm,sánh đặc...tôi ngồi nhấm nháp từng ngụm nhỏ và miên man...miên man...
Trả lờiXóaLy cafe cạn dần và tôi cũng nhận ra tôi vẫn một mình.
Lẽ nào là mãi mãi???
Có một người đang trở về sau những ngày thoả thích rong chơi,dạo,ngắm,ung dung...Xình xịch tiếng máy,ồm vang tiếng còi...Thong dong tiếng ngáy,tách cafe ngủ quên!KDC
Trả lờiXóaLâu rồi tách cf một mình không ai rủ rê,uống không còn thấy ngon.
XóaBiết có thể thong dong không trong kiếp này?
Hạnh phúc không tồn tại khi phải xâu thành chuỗi,chỉ là những mảnh vụn tự đánh lừa...
Tui từng mơ một người chồng bản lĩnh:uyên bác và quyết đoán và rồi tui biết giấc mơ ấy không bao giờ đến...
XóaKhông sao,vì tui cũng không phải là người duy nhất không đến được với giấc mơ.Được mơ âu cũng là may mắn rồi!
Nhưng tui biết mình được yêu,rất đầy!Được vậy âu đủ là hạnh phúc!Ơn đền nghĩa trả cho cái được này âu cũng vừa hết kiếp người!Cũng có khi buông tay vẫn còn mãi nợ nần...
Chỉ là bên nhau thong thả nghe tiếng gieo mình tí tách của từng giọt đắng,chỉ là lặng im thôi bởi đã đủ lời nói thay từ bài hát cùng yêu...
XóaChỉ là cùng soi một bóng trăng gầy,vằng vặc...
Chỉ là mơ...
Ừ thôi,
Chỉ là...